Giô-sép tâu với Pha-ra-ôn: “Hai điềm chiêm bao của bệ hạ thấy đó đồng một nghĩa mà thôi; Đức Chúa Trời mách cho bệ hạ biết trước những việc Ngài sẽ làm. Bảy con bò mập tốt đó, tức là bảy năm; bảy bông lúa chắc đó cũng là bảy năm. Ấy chỉ đồng một điềm chiêm bao vậy. Bảy con bò xấu xí, gầy guộc lên theo sau bảy con bò kia, tức là bảy năm; và bảy bông lúa lép bị gió đông thổi héo đó, tức là bảy năm đói kém. Như điều hạ thần đã tâu cùng bệ hạ: Đức Chúa Trời đã cho bệ hạ thấy những việc Ngài sẽ làm. Khắp Ai cập sẽ có bảy năm được mùa dư dật. Nhưng bảy năm đó lại liền tiếp bảy năm đói kém; dân bản xứ đều sẽ quên sự dư dật đó, và ách đói kém sẽ làm cho cả xứ kiệt quệ. Và vì sự đói kém liên tiếp nầy lớn quá, nên thiên hạ chẳng còn thấy chi về sự dư dật đó nữa. Nếu điềm chiêm bao đến hai lần cho bệ hạ, ấy bởi Đức Chúa Trời đã quyết định điều đó rồi, và Ngài sẽ nhanh chóng thực hiện. Vậy, bây giờ bệ hạ mau mau chọn một người thông minh sáng suốt, lập người ấy cai quản toàn Ai Cập. Xin bệ hạ tiến hành bổ nhiệm các viên chức trên khắp đất nước để thu góp một phần năm sản lượng của cả nước trong bảy năm mùa màng sung túc. Xin bệ hạ truyền cho họ thu góp tất cả lương thực của bảy năm được mùa sắp đến, và cho họ được quyền tồn trữ lúa mì trong các thành để làm lương thực. Họ có nhiệm vụ canh giữ các kho lương thực ấy. Số lương thực này là để dự trữ cho bảy năm đói kém sẽ đến trong xứ Ai Cập, nhờ đó xứ này không bị tiêu diệt vì nạn đói”. KTS 108.6
Lời giải thích quá hợp lý và chắc chắn. Chính sách tiến cử nghe rất hợp lý và có suy xét. Nhưng tìm ai để giao nhiệm vụ thực hiện kế hoạch đây? Sự tồn vong của cả đất nước dựa trên lần lựa chọn khôn ngoan này. KTS 109.1
Đôi khi vấn đề bổ nhiệm phải do chính người cai trị cân nhắc. Nhờ quan tửu chánh, quốc vương đã nhận ra Giô-sép là người khôn ngoan và có sức phán đoán tài giỏi từ khả năng quản lý hầm ngục. Hiển nhiên anh có khả năng quản lý dân sự hơn người. Trong tất cả các địa hạt, chỉ một mình Giô-sép là người đàn ông duy nhất có tài năng khôn ngoan tìm ra mối nguy hiểm đe dọa cả vương quốc và biết cách chuẩn bị mọi thứ cần thiết để đối mặt với nó. Không một ai trong số các tướng của vua có đủ tiêu chuẩn xuất sắc để kiểm soát nổi các đề án quốc gia trong cơn khủng hoảng này. Vua nói với quần thần: “Chúng ta tìm đâu ra một người như người này, một người có Thánh Linh của Đức Chúa Trời?”. KTS 109.2