Loading...
Larger font
Smaller font
Copy
Print
Contents
Cẩu CHUYỆN Cứu CHUỘC (Quyến 2) - Contents
  • Results
  • Related
  • Featured
No results found for: "".
  • Weighted Relevancy
  • Content Sequence
  • Relevancy
  • Earliest First
  • Latest First
    Larger font
    Smaller font
    Copy
    Print
    Contents

    Xử Án Lần Hai

    “Kế đó, quan coi đền thờ với các kẻ sai cùng đi đến nơi bđt và dẫn các sứ đồ đi, nhưng không dùng cách dữ tợn, vì sợ bị dân chúng ném đá; và khi điệu các sứ đồ đi rồi, thì đem đến tòa công luộn. Thầy câ thượng phấm tra hỏi các sứ đồ, rằng: Chúng ta đã cấm ngột các ngươi, không cho lấy danh đó mà dạy dồ, song các ngươi làm cho thành Giê-ru-sa-lem đầy dầy đạo giáo mình. Vộy, các ngươi muốn khiến máu người ấy đổ lại trên chúng ta sao?” Họ đã không sẵn sàng để nhộn lấy trách nhiệm về việc giết Đức Chúa Jêsus như lúc họ gào thét cùng đám người tị tiện: “Xin huyết người Iại đổ trên chúng tôi và con cái chúng tôi”.CC 27.1

    Phi-e-rơ và các sứ đồ khác vẩn giữ y lộp trường biện hộ như trong phiên tòa trước: “Phi-e-rơ và các sứ đồ trả lời rằng: ‘Thà phải vâng lời Đức Chúa Trời còn hơn là vâng lời người ta”. Chính thiên sứ được Đức Chúa Trời sai xuống đã giải thoát họ ra khỏi khám đường rồi truyền lệnh cho họ đi giảng dạy ở trong đền thờ. Làm theo sự chỉ dạy của thiên sứ tức các sứ đồ tuân lệnh thánh phải tiếp tục làm việc dầu phải trả tới giá nào đi nữa cũng vậy. Phie-rơ nói tiếp: “Đức Chúa Trời của tổ phụ chúng ta đã khiến Đức Chúa Jêsus sống lại. là Đấng mà các ông đã treo trên cây gỗ và giết đi. Đức Chúa Trời đã đem Đấng ấy lên bên hữu Ngài, làm Vua và Cứu Chúa, để ban lòng ăn năn và sự tha tội cho dân Y-sơ-ra-ên. Còn chúng tôi đây là kẻ làm chứng mọi việc đó, cũng như Đức Thánh Linh mà Đức Chúa Trời đã ban cho kẻ vâng lời Ngài vậy”.CC 27.2

    Thần Linh soi dẩn ngự trên các sứ đồ, biến những bị cáo thành nguyên cáo, buộc tội sát hại Đđng Christ lên các thầy tế lể, các quan là những người cấu thành tòa án độc biệt này. Những người Do Thái nổi điên lên, họ không cần xét xử thêm nửa, cũng không cần phép tắc của viên chức La Mã, họ quyết định tự nắm lấy luật lệ và giết chết các tù nhân của mình đi. Đã mang lấy tội lỗi về huyết của Đấng Christ, giờ đây họ lại nôn nóng nhúng tay vào máu của các sứ đồ Ngài. Nhưng trong vòng họ có một người học thức uyên thâm và địa vị cao trọng, với trí thông minh sáng suô't người đã thấy rõ bước bạo lực này sẽ đưa đến những hậu quả vô cùng kinh khiếp. Đức Chúa Trời đã dấy lên một người trong hội đồng của họ để chặn đứng sự tàn bạo của các thầy tế lễ và các quan quyền.CC 28.1

    Ga-ma-li-ên, một nhà tri thức Pha-ri-si, là luật sư, người có uy tín lớn, lại là người rất thận trọng, trước khi nói lời binh vực cho bị cáo đã yêu cầu đưa các tội nhân ra ngoài một lát. Kế đó người nói rằng: “Hỡi người Y-sơ-ra-ên, hãy cẩn thận về các điều ông sẽ xử với những người này. Trước đây, Thêu-đa dấy lên, xưng mình là kẻ tôn trọng, có độ bô'n trăm người theo hắn: Hắn bị giết, và cả thảy những kẻ theo hắn đều tan Iạc, rút lại chổng qua là hư không. Kế hắn thì có Giu-đa, người Ga-li-lê, dây lên, về thời kì tu sổ dân, rủ nhiều người theo mình; nhưng rồi cũng chết, bao nhiêu kẻ theo phải tan tành. Nay ta khuyên các ngươi: Hãy lánh xa nhửng người đó, để mộc họ đi. Vì nếu mưu luận và công cuộc này ra bởi người ta, thì sẽ tự hư đi; nhưng nếu bởi Đức Chúa Trời ra, thì các ngươi phá diệt những người đó chẳng nổi, và lại là liều mình đánh giặc cùng Đức Chúa Trời”.CC 28.2

    Nhửng thầy tế lễ thđy lộp luộn này rất hữu lý. Họ buộc phải đồng ý với người và hết sức do dự trong việc thả các tù nhân ra, sau khi dùng ggy đánh đòn và nhắc đi nhắc lại cấm không cho giảng danh Jêsus nữa, nếu ương ngạnh mà trái lời thì mạng sống của họ không còn. “Các sứ đồ từ tòa công luận ra, đều hớn hở về mình đã được kể là xứng đáng chịu nhục vì danh Đức Chúa Jẽsus. Ngày nào cũng vậy, tại trong đền thờ hoặc từng nhà, các sứ đồ cứ dạy dỗ rao truyền mãi về tin lành của Đức Chúa Jêsus, tức là Đấng Christ”.CC 29.1

    Nhửng kẻ bắt bớ các sứ đồ rất bối rối khi họ cảm thấy sự bất lực của họ trong việc lật đổ những chứng nhân này của Đấng Christ, là những người có đức tin và lòng can đảm để biến nhục thành vinh, lấy đau đớn làm vui mừng vì cớ Thầy của mình, là Đấng đã mang lấy sự nhục nhã và thông khổ trước họ rồi. Do đó những sứ đồ can đảm này cứ tiêp tục giảng dạy nơi công cộng, cũng giảng kín nơi nhà riêng theo lời yêu cầu của những người không dám công khai xưng nhộn đức tin mình ra vì sợ người Do Thái.CC 29.2

    Larger font
    Smaller font
    Copy
    Print
    Contents